Tại sao đàn
bà cá tính lại khó tìm thấy hạnh phúc? Chẳng phải hạnh phúc như tấm chăn hẹp và
chẳng ai giằng kéo với mình, nhưng tự mình cứ đem cuộc sống của mình với chính
mình ra đong đếm.
Tôi không thấy
hình ảnh bà mình, mẹ mình trong cuộc đấu tranh cho hạnh phúc. Tôi tìm thấy sự
an phận và lặng lẽ đâu đó trong quá khứ ngày hôm qua. Nhưng còn hôm nay thì
sao? Một ngày trời u ám, chị Hai tôi về nhà với những vết bầm trên má, không ai
nói ra nhưng ai cũng biết anh rể lại đi chơi với bồ và về đánh chị. Tôi biết chỉ
cần vài lời xin lỗi, nói ngọt, rồi chị tôi lại hí hửng như một đứa trẻ được
quà.
Nhưng với đứa
em kế tôi, chồng chỉ cần để lại dấu tích là vết son trên áo và một vài tin nhắn
ngọt ngào của cô bạn đồng nghiệp, nó đã lặng lẽ đặt đơn ly hôn lên bàn, và nhất
quyết không thay đổi quyết định. Mọi người xúm lại khuyên can, em tôi chỉ nói:
“Em cảm thấy bị tổn thương”. Dùng đúng từ, rất chính xác, và quyết định rất
nhanh. Tôi không nghĩ là em tôi hạnh phúc. Phụ nữ cá tính thường bị nhận xét là
mạnh mẽ, và đôi khi bất cần đàn ông, trong khi đàn ông coi mạnh mẽ thế, nhưng rất
cần phụ nữ. Cái tôi của người đàn ông khiến họ mong muốn phụ nữ ấy lệ thuộc vào
mình. Nhưng “sự lệ thuộc” đối với phụ nữ cá tính là một cụm từ mà họ sẵn sàng
đánh đổi tất cả để vượt qua nó. Có một anh bạn nói với tôi rằng “tại sao em cứ
phải lo chuyện mua nhà, mua xe, thế người đàn ông của em dùng để làm gì? Tại
sao không tạo cho họ cơ hội làm người đàn ông đích thực? Để lo lắng cho người họ
yêu?”
Cuộc đời này
đôi khi là một vòng xoay, đàn ông cần một người phụ nữ thông minh và cá tính để
hòa nhập chứ không hòa tan, để sẻ chia, để cùng gánh vác chuyện gia đình khi cần,
nhưng người phụ nữ cũng đủ khờ dại để nép bên vai họ. Cũng là anh bạn trên còn
nói với tôi rằng, đã là phụ nữ hiện đại thì khi chồng đi công tác, phải khéo
léo sắp vào vali mấy chiếc condom. Nhưng tôi biết, rất nhiều phụ nữ hiện đại
không bao giờ chia sẻ tình yêu, sẵn sàng chia tay và thậm chí nuôi con một
mình, chẳng cần cấp dưỡng. Tìm đâu, một người phụ nữ đủ mạnh để chèo chống gia
đình, nhưng cũng đủ yếu đuối để phục tùng người đàn ông của mình? Tôi có người
bạn, yêu điên cuồng anh chàng nghệ sĩ đã có người yêu. Không chấp nhận san sẻ
và không chấp nhận thời gian chọn lựa giữa hai mối tình, cuối cùng cô chia tay.
Người chia tay nuốt nước mắt vào lòng và người đàn ông kia nói rằng “anh không
đau cái đau mất em bằng thấy em dửng dưng khi xa anh”!
Bởi vì em cá
tính nên em không vật vã, em đủ mạnh để em đứng lên, nhưng không có nghĩa là em
không cần anh. Cá tính là sao? Đa đoan là sao? Tôi thấy xung quanh mình rất nhiều
người cá tính. Tôi thấy hình ảnh nữ thi sĩ Hồ Xuân Hương, cái tôi mạnh đến muốn
chống lại cả trời nhưng rồi đa đoan khiến bà phải ngậm ngùi: “Tiếc đĩa hồng
ngâm cho chuột vọc/Thừa mâm bánh ngọt để ngâu vầy….”
Cá tính là mạnh
mẽ, là nhạy cảm, là tự tin, là cứng rắn nhưng dễ vỡ. Đa đoan là phức tạp, là một
dây nhiều mối. Cá tính khiến bao người đàn bà đẹp ấn tượng bao nhiêu, thì đa
đoan càng đe dọa bấy nhiêu.Tôi thấy nỗi đau của người đàn bà cá tính, nỗi đau
càng thêm ngấu nghiến hơn vì em đủ thông minh để biết rằng em đang bị đau. Tôi
biết những người bạn của mình, trông mạnh mẽ nhưng rất sợ sự cô độc. Vì sự cô độc
là chất axit làm đau thêm những vết thương lòng đã bị tổn thương. Nhưng đàn bà
càng cá tính càng dễ bị cô độc, vì họ khó bằng lòng với những gì mình có. Một
cuộc sống bình yên với một người chồng hiền lành ư? Không! Như một người câu mực
trong đêm, nếu biển không động thì sẽ về tay trắng. Tính đàn bà trong họ luôn
trỗi dậy với những dằn vặt và khát khao. Một người chồng giàu có về tinh thần,
thông minh và quyến rũ ư? Cái thử thách chiếm hữu đôi khi khiến chính mình mệt
mỏi và cần chút bình yên. Nhói lòng.
Thế nhưng,
đàn bà cá tính thà chọn sự cô độc, chứ không cần một gia đình không hạnh phúc.
Không như đàn ông, có thể uống thật say để quên hay dùng sự nghiệp như một bài
thuốc chữa nỗi đau tinh thần. Đàn bà tự gặm nhấm nỗi đau của mình và tự mình
thoát ra khỏi đàn ông. Nhưng, có người đàn ông nào hiểu rằng: đàn bà, dù cá
tính, dù mạnh mẽ đến đâu thì từ đáy sâu trong tâm hồn vẫn là một người đàn bà,
mà âu đã là đàn bà thì yếu đuối, rất bất cần nhưng rất hay khóc vì một người
đàn ông. Tiếng khóc, có thể không vỡ òa, nhưng nó đủ để họ cảm nhận sâu sắc nhất
thế nào là cô đơn. Họ cô đơn bởi vì đàn ông thời nay vẫn thích chọn một phụ nữ,
thà nhạt một chút, nhưng dịu dàng, còn hơn một phụ nữ thú vị, nhưng cá tính. Bởi
không ít đàn ông vẫn cho rằng, phụ nữ cá tính làm họ mệt!
Xem Thêm :


Đăng nhận xét