Cứ ngỡ sẽ nắm
chặt tay nhau suốt chặng đường còn lại, bởi chưa bao giờ hối hận vì đã lựa chọn
anh! Nhưng giờ đây trong em chẳng còn những yêu thương đong đầy, chẳng còn những
quan tâm lo lắng. Em chắc chắn với cảm xúc của mình và cũng tin rằng em chẳng
thay lòng vì bất kì ai đâu anh.
Từ bao giờ
em chẳng biết nữa, em chẳng còn cảm giác như lúc ta yêu nhau, chẳng còn cần anh
bên cạnh mỗi ngày, ban đầu em cứ ngỡ chỉ là cái cảm giác bất chợt thôi, rồi em
cố tìm kiếm không lẽ ngoài anh ra trong tim em còn chỗ chứa cho một người khác.
Em loay hoay mãi, tìm kiếm mãi, cũng chẳng tìm ra được một bóng hình nào khác .
Không lẽ chỉ đơn giản là hết yêu sao anh!
Có lẽ chỉ
đơn giản vậy thôi anh à! Cả em và anh đã trải qua mọi cung bậc cảm xúc trong
tình yêu rồi thì phải. Da diết như lúc mới yêu, giận hờn cãi vả lúc xa nhau, rồi
lại quấn quýt, nhung nhớ sau thời gian dài xa cách, đau đớn khi hai ta gặp phải
những khó khăn trở ngại, cuối cùng là an yên bình thản bên nhau đến bây giờ.Đã
trải qua tất cả để ở bên nhau vậy tại sao bây giờ lòng em lại trống vắng thế hả
anh. Hay đơn giản vì chúng ta đã gần nhau quá, thân thuộc nhau quá mà không nhận
ra bên nhau chỉ là một thói quen khó bỏ thôi. Đã rất lâu rồi em chẳng còn những
rung động, em quên bẵng đi nhung nhớ anh là như thế nào, em cũng chẳng còn tha
thiết với những cuộc cãi vã. Đúng hay sai đối với em chẳng còn quan trọng.
Tình yêu
không lẽ cũng có hạn sử dụng, nếu đã có tại sao không ai cho em biết phải bảo
quản nó như thế nào? Tình yêu của em và anh cũng hết hạn sử dụng rồi sao? Em chẳng
thấy buồn vì mình không còn những cảm giác đó, em chỉ thấy hối tiếc vì đã đánh
mất tình yêu của chúng ta lúc nào không hay, em tiếc nuối những đoạn đường mà
chúng ta cùng nhau trải qua. Có ai đó có thể giúp em, rằng em phải quyết định
như thế nào đây, buông bỏ có lẽ là khó khăn nhưng tiếp tục để làm gì khi bên
nhau chỉ còn là một thói quen mà chẳng phải là cảm xúc. Quyết định thế nào đây
khi hai con tim vẫn bên nhau nhưng nhịp đập ngày càng lỗi.
Cứ ngỡ, chỉ
có những thứ không biết trân trọng thì sẽ mất đi...Vậy mà có những thứ em trân
trọng rất rất nhiều lại không thể nào giữ được. Cứ ngỡ trong tình yêu mỗi người
vẫn cần có một cuộc sống riêng, chỉ cần chạm tay nhau và thấy bên cạnh mình còn
có người tha thiết vậy là đủ. Em đã sai khi chẳng quá thờ ơ với tình yêu của
mình. Cây muốn sống thì phải được tưới nước đầy đủ. Có lẽ em chỉ chăm chỉ bắt
sâu mà quên tưới nước cho tình yêu của mình.
Chúng ta tạm
xa nhau thời gian sẽ là lựa chọn tốt nhất. Vì em tin nếu là của nhau chắc chắn
sẽ quay về. Khoảng cách đôi khi sẽ là câu trả lời rõ ràng nhất cho mối quan hệ
của chúng ta. Anh và em, mỗi người chúng ta hãy đi du lịch cũng với ''tình
yêu'' của mình nhé. Để nhận ra có phải chúng ta đã hết yêu nhau hay không, chỉ
đơn giản là hết yêu thôi, chưa bao giờ là sự phản bội đúng không anh...
Xem Thêm :


Đăng nhận xét